logo
TẬP ĐOÀN CÔNG NGHIỆP CAO SU VIỆT NAM

“Tôi tâm huyết nhất là chủ trương đưa cây cao su lên Tây Nguyên” 09/05/2014

Ở cái tuổi 78, trong câu chuyện về cuộc đời làm cao su với chúng tôi, ông nói chuyện rất thoải mái, cởi mở. Sinh năm 1936 tại Ninh Bình, tuổi thanh niên của ông là những ngày trong quân ngũ, sau khi xuất ngũ ông được điều về công tác tại Công ty Cao su Phước Hòa. Chỉ 2 năm sau với chức danh là Phó Giám đốc Công ty Phước Hòa ông cùng 30 anh em khác tạo thành bộ khung cán bộ lên Gia Lai - Kon Tum phát triển cao su với chủ trương “gà mẹ đẻ gà con”.

Ông hồi tưởng về ngày đầu trước khi lên Tây Nguyên: “Trước khi lên Gia Lai - Kon Tum làm nhiệm vụ tôi có nói chuyện với đồng chí Tư Nguyện (ông Đỗ Văn Nuống - Tổng cục trưởng Tổng cục Cao su - PV) rằng tôi là người lính làm sao mà đi mở đất trồng cao su được, nhưng đồng chí Tư Nguyện lại bảo anh ra đó điều quan trọng trước tiên không phải là mở rộng diện tích trồng cao su mà làm sao để đứng được ở vùng đất ấy. Là người lính, nên tôi sẵn sàng thực hiện mệnh lệnh”.

Nói về sự khó khăn khi phát triển cây cao su đầu tiên trên vùng đất bắc Tây Nguyên, ông An chia sẻ: “Thời chúng tôi lên khó khăn lắm, dân cư thì thưa thớt, đường đi chưa có, đi bộ là nhiều và xe thô sơ là chính, có khi đi trồng cao su có 15km mà phải mất một buổi mới đến nơi. Rồi còn đi vào làng thuê lao động là người địa phương, khi đi phải mua vài bao thuốc lá vào mời họ, nói tốt nói khéo mãi họ mới chịu đi làm cho mình, vì họ có biết gì về cây cao su đâu”.

Điều kiện lịch sử lúc bấy giờ rất khó khăn bởi đất nước vừa giải phóng, đời sống ở chế độ bao cấp, do đó để có thể làm cho cây cao su đứng trên mảnh đất bazan là một sự nỗ lực đáng quý. Ông An kể thêm: “Để có được hạt cao su phải mất cả tuần vận chuyển từ miền Đông ra, đồng thời cán bộ kỹ thuật cũng chẳng có nhiều vì thế mà công nhân tháp giống làm chết nhiều lắm.Tôi còn nhớ có vợ chồng người công nhân tôi giao tháp 100 cây đến khi mở ra thì chết cả 100 cây, người nào giỏi thì chỉ được 50 cây. Có cây, có hạt rồi nhưng lại chưa có đường để vận chuyển vào nơi trồng, người trồng không có kỹ thuật nên chết nhiều lắm, phải trồng đi trồng lại nhiều lần mới được”.

Suốt buổi trò chuyện với ông, chúng tôi nghe ông nhắc nhiều về chủ trương phát triển cao su lên Tây Nguyên. Ông chia sẻ: “Tôi vẫn tâm huyết nhất là chủ trương phát triển cao su lên Tây Nguyên lúc bấy giờ của Tổng cục Cao su. Có chủ trương đó, hôm nay đời sống người công nhân cao su mới thay da đổi thịt. Cao su trong đời sống hàng ngày của người dân nơi đây giờ hết sức quan trọng, rất ý nghĩa nếu không muốn nói mang tính quyết định. Hầu hết họ được hưởng cuộc sống tươi đẹp, khá giả và ngày càng tốt hơn chính là một phần có sự đóng góp không hề nhỏ của cây cao su”.

Hơn 10 năm làm cao su, trên cương vị lãnh đạo, đến hôm nay ông rất vui mừng khi thấy ngành cao su ngày càng trưởng thành một cách mạnh mẽ, ổn định, giải quyết được nhiều việc làm cho người dân, nhất là người dân ở nông thôn, vùng sâu vùng xa. Với ông cao su rất có tình, có nghĩa, đã trả công cho người quý trọng nó.

Văn Vĩnh

http://caosuvietnam.net

ĐƠN VỊ TÀI TRỢ
ĐƠN VỊ TÀI TRỢ