logo
TẬP ĐOÀN CÔNG NGHIỆP CAO SU VIỆT NAM

Những nốt nhạc bên vườn cao su 03/02/2015

TAY CẠO MỦ, TAY ÔM ĐÀN

Nhạc sĩ Nguyễn Quốc Bảo sinh năm 1960 ở quận Thủ Đức (TP. Hồ Chí Minh). Năm 1980, anh tốt nghiệp Cao đẳng sư phạm ngành Toán - Lý, Trường cao đẳng sư phạm Sông Bé rồi được phân về Trường bổ túc cán bộ Bình Long. Sau 10 năm gắn bó với nghề, đồng lương không đủ trang trải sinh hoạt cho cả gia đình, vợ chồng anh cùng xin nghỉ việc về trồng tiêu. Tiêu mất giá, dịch bệnh nên năm 2001, gia đình anh chuyển sang trồng cao su. Kinh tế gia đình dần ổn định. Những ca khúc của anh cũng từ đó ra đời ngày một nhiều hơn.

Nhạc sĩ Quốc Bảo bên vườn cao su của gia đình

Học Toán - Lý nhưng lại mang trong mình dòng máu nghệ sĩ. Những cung đàn, nốt nhạc trong những năm tháng ngồi trên giảng đường cứ đeo bám, hối thúc ông thầy dạy Toán phải hát, phải sáng tác để khỏa lấp trống vắng trong những năm đầu xa nhà lập nghiệp. “Có hôm đang cạo mủ lại nảy sinh ý tưởng, thế là bỏ dao cạo, chạy vào nhà ngồi viết. Có khi đang viết nhưng lại bỏ đàn lo cạo mủ. Cũng nhờ cao su mà mình mới đủ tài chính để viết nhạc. Mảnh đất Bình Long, cây cao su đã dung dưỡng và cho mình quá nhiều buồn vui để từ đó thành nhạc, thành ca khúc” - nhạc sĩ Quốc Bảo tâm sự.

Không giống nhạc sĩ Nguyễn Quốc Bảo, nhạc sĩ Mai Văn Quảng lại là người con sinh ra và lớn lên ngay trên mảnh đất An Lộc, Bình Long. Năm 1978, anh công tác tại Phòng Văn hóa - thông tin huyện Bình Long (tỉnh Sông Bé cũ). Năm 1980, anh được cơ quan cử đi học Trường lý luận nghiệp vụ 2. Trong thời gian theo học, anh bén duyên với cây đàn. Đến năm 1995, anh xin nghỉ việc để chuyển sang nghiệp đàn ca.

NHỮNG CA KHÚC BÊN VƯỜN CAO SU

“Có những đứa con tinh thần mà chúng tôi dứt ruột sinh ra nhưng cuối cùng chỉ nằm trên khuôn nhạc. Mỗi ca khúc đến được với công chúng phải mất vài triệu tiền hòa âm phối khí, rồi tiền thuê ca sĩ thể hiện, tiền dàn dựng, tiền quay phim, đạo diễn, ngót nghét phải mất mươi triệu. Nhạc sĩ nửa mùa như chúng tôi lấy đâu ra tiền mà làm. Thôi thì phó mặc đứa con tinh thần của mình cho các đài PT-TH sử dụng thế nào thì hay thế ấy, được vài trăm ngàn gọi là tiền bản quyền cũng tốt rồi”.

Nhạc sĩ Mai Quảng

Ở thể loại nhạc trữ tình, nhạc sĩ Mai Quảng có đến 25 ca khúc. Nhưng dấu ấn đậm nét và để lại trong lòng người yêu âm nhạc vẫn là ca khúc đầu đời viết năm 1976 khi anh vừa tròn 18 tuổi. Cái tuổi đầy mộng mơ và lắm buồn vui vô cớ đã giúp anh viết lên ca khúc “Ru em mùa Thu” mà nhân vật trữ tình trong ca khúc chỉ là tưởng tượng: “Ru em Thu này, một ngày không dấu chân ta. Anh cho vơi đầy, nhạc hồng ngày tháng phôi pha. Khi xưa cung đàn, nhạc tình đơm môi em hồng. Hôm nay ôm đàn, chiều vàng nhạt nắng trên vai”. Tình ca là mảng đề tài luôn cháy bỏng và da diết trong suốt 30 năm sáng tác của nhạc sĩ Mai Quảng. Thế nhưng những ca khúc làm nên tên tuổi và để đời của Mai Quảng lại là những ca khúc sáng tác theo phong trào mà đề tài chính là cây cao su nơi anh sinh ra và lớn lên. Đặc biệt là ca khúc “Hát bên rừng cao su” được sáng tác từ năm 80 của thế kỷ trước. “Thực ra, khi sáng tác ca khúc “Hát bên rừng cao su” mình chỉ gửi cho Đài PT-TH tỉnh Sông Bé cho vui. Không ngờ lúc đó đài phát đi phát lại ca khúc của mình. Ca khúc này cũng giúp mình thu nhập kha khá nhờ tham gia giải thưởng do ngành cao su phát động” - nhạc sĩ Mai Quảng hồi tưởng.

Nói đến giải thưởng phải nhắc đến nhạc sĩ Quốc Bảo. Trong tay nhạc sĩ Quốc Bảo hiện có đến 100 ca khúc, trong đó hơn 40 ca khúc nhận được giải thưởng của các ngành và địa phương. Phần lớn các sáng tác của anh viết theo chủ đề của từng phong trào, từng địa phương. Với Bình Phước, hầu như 10 huyện, thị đều nằm trong các ca khúc của anh. Với Lộc Ninh có “Khúc tình ca”, Bù Gia Mập có “Khúc hát bên rừng”, Hớn Quản có  “Hớn Quản quê em”... Đặc biệt là địa bàn thị xã Bình Long không dưới 10 sáng tác viết về sự đổi mới và đi lên của vùng đất nơi tác giả đang sinh sống. Phần lớn các ca khúc của Quốc Bảo mang đậm hình bóng cây cao su.

MONG ƯỚC ĐẦU NĂM

Hầu hết ca khúc của các nhạc sĩ hiện nay có đến được với người yêu nhạc hay không phụ thuộc số lần phát sóng của các đài truyền hình, truyền thanh. Nhạc sĩ Quốc Bảo cho biết: “Nếu nhạc sĩ đem ca khúc của mình dàn dựng thành đĩa để bán kiếm lời là sai lầm. Bởi phần lớn các nhạc sĩ hiện nay không thể bảo vệ được “đứa con tinh thần” của mình trước nạn sao chép, copy sẽ có mặt khắp các tiệm mua bán băng đĩa ở đầu đường hay cuối chợ”.

Còn người biết nhạc, yêu ca từ, say mê giai điệu hiện nay cũng thật khó tìm được những ca khúc mà mình yêu thích.Bởi thị trường băng đĩa hết sức lộn xộn. Hàng trăm ca khúc viết về Bình Phước như “Đêm trăng Bình Phước”, “Hát bên rừng cao su”, “Bình Long hát”... từ giai điệu đến ca từ rất hay nhưng có mấy ai biết đến? “Ước gì Sở Văn hóa - thể thao và du lịch hay Hội Văn học - nghệ thuật có kinh phí tổng hợp xây dựng thành băng đĩa bài bản; ước gì Đài PT-TH Bình Phước có khung giờ cố định phát sóng những ca khúc viết về Bình Phước. Nếu điều ước ấy thành hiện thực thì may ra các ca khúc viết về Bình Phước mới đến với người yêu nhạc và nhạc sĩ có thêm động lực để sáng tác” - nhạc sĩ Mai Quảng giãi bày.

Đông Kiểm

ĐƠN VỊ TÀI TRỢ
ĐƠN VỊ TÀI TRỢ